Có một bức chụp chụp Giuliano Maiorana đứng kế bên Alex Ferguson và đội trưởng tuyển Anh Bryan Robson vào năm 1988. Nó được chụp trong những ngày đầu của tiền vệ này ở Man Utd, khi anh được ký hợp đồng sau một kỳ thử việc đáng quá bất ngờ. Và mỗi khi nhìn lại bức ảnh, Maiorana lại bật cười sảng khoái.
"Tôi nhớ khi chụp bức tranh này, thành thực mà nói, tôi đã vãi cả ra quần. Tôi đã rất sợ và sợ hãi", anh nói.
Chỉ một tuần lúc trước, chàng trai 19 tuổi Maiorana còn khiến cho việc cho một khu chợ áo quần ở Cambridge và chơi cho đội bóng chưa chuyên nghiệp Histon mỗi tuần trước sự chứng kiến của một đám đông không hơn 50 đứa ở Giải bóng đá các quận phía đông. ngừng thi côngĐây là giải đấu hạng rất thấp, hạng 10 trong hệ thống bóng đá Anh, sáu hạng dưới giải hạng Bốn - nơi tập phù hợp các cầu thủ trong khoảng lâu đã bỏ chờ đợi chơi bóng nhiều năm kinh nghiệm.
Maiorana (giữa) tự sướng cùng Alex Ferguson (trái) và Bryan Robson. |
Nhưng vào một buổi tối 04 tuần 10/1988, sau khi thi đấu một trận cho Histon, Maiorana được nói lại rằng Man Utd đang quan tâm đến anh. Anh chưng bỏ điều đó, nghĩ rằng đó là một trò đùa. Ba hôm sau, đội chủ sân Old Trafford chính thức mời anh tới thử việc.
Và sáu tuần sau, anh mặc trên người chiếc áo Man Utd và chơi ở giải hạng Nhất (khi đó Ngoại hạng Anh chưa ra đời) bên cạnh Mark Hughes, Steve Bruce và Brian McClair tại Old Trafford. Đó là dấu chấm, xong xuôi một hành trình kỳ diệu từ Histon tới Man Utd chỉ trong 45 ngày. Không khách hàng nào có thể thi hành vấn đề đó nhanh như thế trong bóng đá hiện đại và đúng là cho tới nay, nhân tố đó chưa từng lặp lại. Jamie Vardy đã có một bước tiến dài để biến thành ngôi sao từ cầu thủ chưa chuyên nghiệp, nhưng vấn đề đó diễn ra trong một thời gian cả chục năm đầy gian khổ.
28 năm trôi qua, cái tên Maiorana chỉ còn là vấn đề gì đó mơ biển trong bóng đá như chính anh công nhận: "99% CĐV Man Utd gần như chưa bao giờ nghe về tôi". Không như Vardy, câu chuyện cổ lỗ tích của Maiorana không có kết thúc đẹp.
Maiorana đã 47 tuổi, có nhị đứa con đã tới tuổi thiếu niên, nhưng thân thể của anh vẫn rắn chắc và duy trì được vóc dáng thể thao như khi còn chơi cho Man Utd. Một người đàn ông điển trai, vẫn có những lọn tóc đen xen lẫn một số sợi màu xám. Sinh tại Cambridge, có bố mẹ là người Italy. Trước năm 18 tuổi, Maiorana đã miễn cưỡng ưng ý anh sẽ không bao giờ trở thành cầu thủ giỏi. Dù là một kĩ năng ở địa phương, anh bị Cambridge United khước từ vì quá tí hon và không đủ chuyên nghiệp ở tuổi 14.
"Tôi thậm chí chưa từng chơi cho đội tuyển của quận. Tôi luôn nói rằng các tuyển trạch viên sẽ tới và gõ cửa nhà tôi nhưng nhân tố đó không bao giờ xảy đến", anh nói. Maiorana rời trên hè phố năm 16 tuổi và công nhận anh "biếng nhác, vô lễ và chẳng bi thiết làm bất kỳ vấn đề gì". Thuở đầu, anh giúp bố buôn bán bọc nệm ghế, sau đó biến thành một thợ làm cho tóc, kiếm được 27 bảng một tuần trước khi được nhận vào làm cho thu ngân cho một khu chợ áo quần ở Cambridge.
Maiorana thao diễn kĩ năng ở sân tập của Man Utd tham gia năm 1988. |
"Tôi chẳng có mai dong gì về việc bản thân mình sẽ khiến gì trong đời. Tôi chỉ trôi đi theo dòng đời, làm việc rồi khiến cho việc, không có tham vọng thực thụ", anh kể lại. Mỗi cuối tuần, bóng đá là cách Maiorana giải tỏa. "Tôi chỉ chơi bóng một cách thức chung như những người khác tham gia Chủ nhật. Tôi chẳng thuộc tham gia loại nào, chẳng hề bán chuyên, cũng không chơi cho đội bóng thị xã. Tôi chỉ như kiểu đá bóng vào Chủ nhật trong những nơi công cộng", Maiorana nói tiếp.
Tham gia đầu năm 1988, Maiorana tham gia một giải đấu bóng đá năm đứa ở Histon để kỷ niệm ngày CLB khai trương sân nhân tạo. Anh được HLV của Histon Alan Doyle phát hình thành. "Tôi chẳng phải ở đó để xem giò bạn nào cả. Tôi chỉ bước đi bên kiểu dáng sân mới. Nhưng Giuliano tức thời lọt tham gia mắt tôi", Doyle nhớ lại. "Tôi nán lại xem và không thể tin được cậu ta tài thế. Cậu ấy lừa bóng qua phần đông đại chúng. Chúng tôi muốn có cậu ấy".
Maiorana mở màn vào đội dự bị của Histon và chơi khoảng 18 trận cho đội một. Nhưng Doyle nhân thức chàng thanh niên này sẽ không chơi bóng ở level đó lâu và gửi thư trưng bày cho Norwich City, Millwall, Tottenham và Man Utd. Tất nhiên, Man Utd đã có tuyển trạch viên Ray Medwell, người đã theo dõi sự văn minh của Maiorana. Rồi bốn tuần 11/1988, Medwell đổi mới cuộc thế Maiorana mãi mãi.
"Chúng tôi thi đấu ở Chatteris Town hôm thứ Tư rồi sau đó, ở một quán bar, ông chủ Histon Russell Hands kéo tôi lại và nói một tuyển trạch viên của Man Utd đã tới xem giò tôi. Tôi nghĩ đó là một trò đùa dở hơi, hoàn toàn nhảm nhí, do vì ngay cả Cambridge, đội bóng gần đó, cũng chẳng hứng thú với tôi. Thế nên, chẳng có cách nào Man Utd lại biết đến tôi cả", Maiorana hồi tưởng.
Anh bật cười nhưng sau đó vài ngày, Man Utd chính thức mời anh đến thử việc. "Tôi lo âu. Nghĩ suy thuở đầu là: 'Ôi không, Chúa ơi. Hy vọng họ sẽ muốn tôi trình diện trong ba hay bốn tuần đến', bởi vì tôi nghĩ phiên bản thân sẽ chẳng làm cho nên tích sự gì đâu. Nhưng không, họ muốn tôi đến đó trong 48 tiếng sau khi tuần làm cho việc mới mở màn. Ở thời gian đó, tôi mở đầu tiếp xúc việc này nghiêm chỉnh hơn. Nhưng tôi hoàn toàn bồn chồn, buổi tối trước khi đi, tôi chẳng ngủ tí nào", Maiorana nói.
Maiorana và Doyle rời Cambridge lúc 5h sáng nhưng chạm chán gian nan vì tắc nghẽn liên lạc trên đường tới Manchester. Họ tới trễ hơn nửa tiếng so với giờ mở màn kỳ thử việc.
"Tôi nhớ là mình đã cảm thấy dễ chịu khi đến quá trễ. Bởi vì tôi lúng túng và mệt mỏi và nghĩ họ có thể bỏ buổi hôm đó, nhưng họ đã chờ tôi để mở đầu buổi làm cho việc. Man Utd đã đợi tôi!", Maiorana kể lại.
Doyle đứng cạnh Ferguson và cùng quan sát trận đấu tập trong khoảng văn phòng của HLV Man Utd phía trên.
"Giuliano rạng ngời như một viên kim cương. Cậu ấy chạy với tốc độ cao như điện và qua người như Lionel Messi, thế nên chẳng mất phổ biến thời gian, Ngài Alex quay sang và nói với tôi: 'Cậu nhãi con thật tuyệt. Chúng tôi muốn có cậu ấy'", Doyle nói.
Ngay ngày hôm sau, Maiorana nằm trong danh sách đội một Man Utd đá với Birmingham City ở trận vinh danh Ian Handysides.
"Thật là siêu thực. Tôi được trao áo số 11 và mở đầu trận chiến kế bên Bryan Robson và Mark Hughes. Tôi đã chơi ổn. Tôi giành được một quả phạt đền nhưng nhân tố tôi nhớ nhất là khi quả bóng đi hết sân và họ được phát bóng lên. Lúc đó tôi đang nằm trên cáng nhưng vẫn cố lết ra bằng tay và đầu gối rối tấn công quả bóng quay về. Tôi sau cuối cũng lấy được bóng và đưa nó quay về cho thủ môn đối phương và anh ta nhìn tôi như thể: 'Gã đần này ở đâu ra thế?'. Ở level đó, họ có những cậu rực rỡ nhặt bóng để làm việc này", Maiorana nhớ lại.
Ở giờ nghỉ giữa hai hiệp, trước khi thay Maiorana ra, Ferguson tham gia phòng thay đồ và bắt buộc anh một bản hợp đồng bốn năm. Sau này, trong một bài báo trên tờ New Straits Times, Ferguson viết rằng Maiorana đã có "một trong những màn trình bày tốt nhất tôi từng thấy trong những kỳ thử việc".
"Tôi bị choáng. Vài ngày trước đây, tôi đã ở Histon và hiện nay tôi là một cầu thủ United. Tôi hoàn toàn sốc và trong hiệp nhị, tôi gặp mặt anh trai Salvatore và nói với anh ấy về việc United đã tậu tôi với giá 30.000 bảng. Anh ấy đáp: "Biến với tốc độ cao". Nhưng tôi nói: "Em thề là em không đùa, em cũng không thể tinh được như anh".
Ferguson đã hành động với tốc độ cao để giảm thiểu sự dòm ngó của Tottenham, Chelsea và Watford. Trong bài báo trên New Straits Times với tiêu đề "Rubi từ vực sâu", ông viết: "Maiorana chỉ là một tư nhân nhưng tôi phải nói là tôi ấn tượng với phương pháp cậu ấy biểu hiện khả năng trong cuộc đấu vinh danh đó. Nhận thức của cậu ấy về cuộc đấu, trong giới hạn câu kết với các cầu thủ khác bao quanh, ở đẳng cấp cao nhất".
Chỉ vài ngày sau, Maiorana chuyển đến Manchester để mở màn cuộc sống mới. "Đô thị thật đáng sợ với tôi. Phần nhiều những tòa nhà lớn ở Victorian, rất khác với Cambridge. Tôi đã ăn đồ ăn Italy và sống giữa những người Italy nhưng đột nhiên, tôi bị đẩy tham gia một không gian mới", anh kể lại.
>> Xem tiếp
Đọc thêm: Máy bơm tăng áp giá rẻ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét