Nhân dịp đọc bài viết: "" của bạn Trương Khánh Long mà tôi nghĩ về chính mình. Tôi sinh năm 1989, nhỏ hơn Long một tuổi, cũng đã từng thi đậu và học ở trường Đại học Luật TPHCM. Tất nhiên vì không yêu ngành tôi đã quyết định bỏ ngang kỳ thi tốt nghiệp sau 4 niên học (đó là vấn đề mà tôi thấy sai lầm sau này).
Để mưu sinh, tôi khiến đủ nghề để sống, trong đó có làm cho viên chức thời vụ tại một công ti kho vận bé xíu. Làm cho thời vụ lãnh lương theo tuần, ăn theo item, lúc đó một tuần chỉ nhận được khoảng 800-900.000 đồng.
Có nhẽ vì cơ duyên, tôi nhẩn nha theo lĩnh vực kho vận. Từ một vị trí thời vụ, tôi biến thành viên chức chính thức. Năm vừa mới tốt nghiệp cho tới nay, tôi đã có được địa điểm trưởng phòng, trưởng phòng ban của một công ti nước ngoài lớn.
Có được ngày hôm nay, tôi kiếm được thấy bản thân đã cố gắng và học hỏi phần đông. Từ một người không có thương hiệu, không có bằng cấp chuyên ngành nghề, tôi đã trở thành một người quản lý của gần 50 người.
Bước ngặt lớn nhất của cuộc đời tôi là vào năm 25 tuổi. Tôi được bước chân tham gia tổ chức kinh doanh hiện tại – một công ti nước ngoài lớn ở tại Việt Nam. Dù rằng lúc đó, tôi đã có kinh nghiệm về kho vận nhưng khi ở công ty lớn này, những kinh nghiệm đó cực kì ít ỏi.
Tôi luôn xuất hiện ở tổ chức kinh doanh 6h sáng (quy định công ti là 8h mới khiến việc) và ra về lúc 7, 8h tối. Từ một viên chức bé xíu (có thể nói không quan trọng lắm) mà tôi dần dần cố gắng đi lên bằng chính thực lực của bản thân mình.
Trong những cuộc họp lớn nhỏ xíu, sếp đều bắt tôi nhập cuộc cho quan niệm xây đắp. Lúc thì họp chiến lược, chế biến, lúc thì training cho toàn bộ leader trong toàn quốc về thứ tự. Tôi cũng phải xem thông báo tình hình bán hàng và quyết định những con số cho nhà máy sản xuất.
Có thể tôi hên, được sếp người nước ngoài cho đi công tác tại các nhà máy đóng chai để học hỏi thứ tự và điều hành các chế biến. Dần dần sếp cho tôi xúc tiếp từng mảng một của hệ thống Supply Chain (quản lý chuỗi cung ứng) và điều quan trọng là tôi vô cùng đam mê với mảng này.
(Xem thêm: )
Trong 3 năm tôi đã biến thành trưởng phòng, mặc dù trong đội ngũ có những anh chị trải nghiệm khiến việc nhiều hơn tôi, nhưng tôi lại được sếp tin cậy và trọng dụng. Tôi thật sự cảm thấy những cố gắng của bản thân đã được đền đáp (mặc dù cũng bị các anh chị trong nhóm đố kỵ, ganh ghét).
Ngày được trở thành trường phòng, sếp tôi chỉ nói với tôi một câu dễ chơi: "Trong phần đông các điều hành thì quản lý loài người chính là khó nhất". Tôi nhận thấy thế cuộc này sẽ không bao giờ theo ý của bản thân mình. Tôi luôn tâm niệm thế cục "lên voi xuống chó" là chuyện phổ biến, vì thế không cần phải bi thảm khổ.
Thay vì, mếu máo thì bạn hãy xem lại, trong cái thất bại đó, chính mình đã học được những gì, đang thiếu sót cái gì và một vấn đề quan trọng là hãy nên tự vấn: Mọi nỗ lực rồi sẽ được đền đáp.
Tôi vẫn tự vấn rằng, cuộc sống này vẫn xoành xoạch thay đổi, vẫn sản xuất, ví như bản thân mình không học hỏi, không tự thay đổi thì sẽ bị lùi lại. Bởi vậy, sau giờ khiến cho việc tôi luôn tự học thêm ngoại ngữ.
Bởi sếp tôi là người nước ngoài, không nói tiếng Việt và tiếng Anh đa dạng được nên tôi đang nỗ lực học thêm tiếng nói của sếp (mặc dầu công tác có phiên dịch). Giả dụ thuần thục được ngôn ngữ, tôi sẽ học thêm tiếng Nhật.
Trong thâm tâm tôi chưa bao giờ xem cái hành động bỏ thi tốt nghiệp ngày xưa là vấn đề đúng đắn. Tôi xem đó là sự sai lạc của tuổi xanh mà tôi mắc phải và cũng chưa từng bỏ quên việc bằng cấp. Mặc dù khi tôi trúng tuyển ở công ti chỉ đòi hỏi nộp các hồ sơ như sơ yếu lý lịch, giấy khám sức khỏe... chứ chưa hề yêu cầu nộp bằng cấp và lương thuởng cũng chỉ thỏa thuận với nhau.
Nếu như có thể khiến lại, tôi sẽ không bỏ thi tốt nghiệp. Còn nếu không thể, cam kết tôi sẽ nỗ lực đi học để có một cái bằng cấp. Tôi học không phải vì để giải quyết được vị trí cao hơn, chẳng phải vì cho đẹp cái giấy má ứng tuyển mà chỉ vì cho một điều gì đó mà tôi cảm thấy thiếu sót. Cam đoan tôi sẽ nỗ lực học tập cũng như đã và đang nỗ lực trong công việc.
San sớt bài viết của bạn
Xem nhiều hơn: Máy bơm nước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét