Người bị trầm cảm - khi nhìn từ bên ngoài, giống như những kẻ u sầu, khó ưa và thất bại của thế cục, dưới con mắt của người có tinh thần khoẻ mạnh tầm thường. Nhưng ẩn sau những khuôn mặt vô hồn, thụ động ấy, thực ra là sự thảm kịch tới khó tả của người bận bịu chứng này.
chậm triển khai là nhận thức về sự sụp đổ của bản thân, của hy vọng, của những gì mà người ta từng đặt trọn niềm tin. Trầm cảm là sự lạc lối giữa thế cục, là lo lắng với mọi thứ, là tiến công mất cục bộ nhận thức về trị giá của bản thân. Chẳng khách hàng nào muốn mình bị trầm cảm, nhưng trầm cảm cứ như bóng ma thủng thẳng tiến tới và chiếm giữ đoạt tâm hồn họ theo phương pháp chẳng ngờ đâu đến.
Tôi có một người bạn, cậu ấy bị bận rộn chứng trầm cảm trong khoảng 3 năm trước, trong khi người mẹ cậu ấy nâng niu nhất đã ra đi, để cậu ấy đơn côi, cô đơn giữa thế cuộc. Cậu bạn tôi không còn khách hàng nào để bám víu, cả trái đất của cậu ấy đã sụp đổ. Sau 8 bốn tuần kìm hãm bản thân mình trong nhà không giao tiếp với ai, cậu ấy đúng đắn đã biến thành một hồn ma sống dở…
Cũng bởi vậy, chúng ta nhìn người bị trầm cảm chẳng khác gì những kẻ yếu ớt hàng đầu, ôm trong chính mình những suy tư bị động mà chẳng thèm đoái hoài đến một tia nắng phong thanh của thế cục.
Nhưng chẳng phải người trầm cảm nào cũng yếu đuối và dựa vào tham gia sự đon đả của mái ấm thị trấn hội. Nên nhớ, người trầm cảm cũng như người tầm thường, vẫn khoẻ mạnh và nghĩ suy phân minh. Cái độc nhất khiến họ khác với người thường là họ nhạy cảm hơn, và họ mang trong chính mình vết thương lòng thâm thúy.
Jonna Roslung, 26 tuổi, người Thuỵ Điển cũng đang sống phổ biến với chứng trầm cảm được rộng rãi năm nay. Tuy nhiên cô không muốn người khác cho rằng phiên bản thân cô, hay bất cứ người bận rộn chứng trầm cảm nào khác, đều không thể nào khiến được gì khi tâm trạng cứ mãi u uất. Thế là cô quyết định chứng minh rằng bản thân mình cũng có thể khỏe khoắn sống mà chẳng cần khách hàng nào thương hại.
Mỗi người bị trầm cảm đều mang trong chính mình một nỗi sợ hãi riêng. Có người sợ giao du, có người sợ yêu, có người sợ phải đi làm, và như Jonna Roslund, cô sợ phải làm việc gia đình.
Jonna Roslund - cô gái truyền cảm hứng tới những người mắc chứng trầm cảm.
Trên Imgur, Roslund đã đăng nhị bức chụp chụp phòng ngủ cùng lời tâm tình của chính mình về việc cô đã cố gắng vượt lên giới hạn của bạn dạng thân như thế nào. Một bức chụp chụp trước khi căn phòng được dọn dẹp và bức thứ hai, sau khi Roslund đã biến nó trở nên tinh khiết và gọn nhẹ.
Roslund đã tâm tình: "Tôi bị trầm cảm nặng đến mức có một thời gian dài tôi gặp gian khổ với việc vệ sinh và làm cho các công việc mái ấm. Trong một số 04 tuần trời, phòng ngủ của tôi bừa bộn và lộn xộn cực kì, nhưng tôi không có cách nào khiến cho bạn dạng thân chính mình bắt tay vào dọn dẹp nó. Nhưng sau cùng, tôi cũng phải quyết định làm cho việc mà tôi lo sợ nhất."
Trước khi được quét dọn, phòng ngủ của Roslund đích thực lồng cồng và lộn xộn. Quần áo vương vãi khắp nơi, vỏ chai vỏ bánh vứt thành đống dưới sàn nhà, giấy má vung vít… Tôi không nắm bắt tại sao cô ấy có thể ngủ giữa một "bãi rác" như thế được.
Hãy hiểu rằng, khi bản thân bạn sụp đổ, bạn sẽ chẳng còn ân cần tới bất kỳ điều gì nữa. Bạn chẳng còn muốn khiến cho bản thân mình được tốt lên, vui lòng và hạnh phúc, hay dễ chơi là có cho bản thân một nơi ăn chốn ở tử tế. Trầm cảm thực sự rất đáng sợ, không đơn thuần chỉ là sự u ảm đạm vương vất, mà là sự lạc lối, bao vây bao quanh là những nỗi bất ân chỉ chầu chầu chực nhảy bổ đến và tước bạn khỏi trái đất thực tiễn.
Dọn dẹp sạch sẽ căn phòng - yếu tố vốn là sự lo âu lớn nhất trong thế cuộc Roslund trong phổ quát năm ròng rã, khiến cho Roslund như trở thành một người hùng kiêu dũng. Đối diện với nỗi sợ của bản thân mình không hề là thứ mà khách hàng nào cũng có thể khiến được. Ví như được, hãy trao cho họ một huy chương quà còn cao quý hơn cả huy chương vàng Olympic - Huy chương phá tan vỡ giới hạn cực hạn của bạn dạng thân.
Căn phòng trước khi quét dọn...
Và sau khi được lau chùi.
Bất kỳ ai bận bịu chứng trầm cảm đều biết rằng thật không dễ dàng để làm cho chủ được xúc cảm của bản thân, dân chúng đều có yếu tố của riêng bản thân mình, nhưng khi bạn thực sự quyết tâm, thì bạn vẫn có thể làm được phổ thông hơn những gì bản thân mình nghĩ.
Roslund đã truyền đi được phần nhiều cảm hứng đến hồ hết dân chúng, ngay cả tôi, người may mắn không bị bận rộn chứng trầm cảm cũng phải nể sợ ý thức khỏe khoắn của cô gái ấy. Chỉ với vài dòng san sớt dễ chơi và nhị bức tranh chụp phòng ngủ của chính mình, Roslund đã tấn công thức được đông đảo người còn đang chìm trong vũng lầy trầm cảm.
Có thể với Roslund, đó không phải là một chiến thắng quá to tát, nhưng câu chuyện của cô đã khơi dậy được đa dạng thứ hơn thế. Sau toàn bộ, một sự gắng bé xíu cũng có thể mang đến cả một chiến thắng hoành tráng cho một đồng đội.
Cậu bạn tôi đã cố gắng thử mở lòng lại với một vài người xung quanh. Khởi đầu từ những lần chat trên mạng, rồi dần dà hẹn hò đi cà phê. Cậu ấy đã mạnh mẽ hơn, mạnh bạo hơn. Chiếc vỏ ốc trước đó bao trùm lên cậu ấy ngày càng tiêu biến, những nụ cười nở trên môi phổ thông hơn. chậm triển khai là cả một sự nỗ lực phi thường, và tôi biết, nó bắt đầu trong khoảng hai bức ảnh "chung."
Xem tại: Máy bơm nước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét