Tôi kết hôn được 5 năm và có nhị cô con gái, cháu lớn được gần 4 tuổi, cháu nhỏ nhắn được hơn 2 tuổi. Bà xã chồng tôi nhiều lần lục sục bao biện nhau, phần vì không hợp, phần vì cả nhị đều không chịu nhường nhịn nhau. Trước khi cưới chúng tôi đã yêu khoảng 3 năm và có quan hệ trước hôn nhân rồi tôi có thai. Tôi giục anh làm cho đám cưới thì anh nói không được đâu, chúng ta còn đi học, với lại cưới trong cảnh ngộ này ba má anh không chấp nhận, sẽ đuổi anh ra khỏi nhà.
Anh bắt tôi phá thai, tôi lại không muốn bỏ đi giọt máu của chính mình. Anh nhất định không chịu cưới. Vì thể diện của bản thân tôi sợ mắc cỡ với mọi người và ba má bản thân nên tôi đành cắn răng đi bỏ thai. Tôi đã rất cực khổ, hụt hẫng, thấy tội lỗi và nhớ con nhưng anh lại bình thản như không. Rồi mọi chuyện lắng xuống, chúng tôi lại thông thường. Tôi lại có thai, anh tiếp tục bắt tôi phá bỏ, cứ thế tôi cả phá cả sẩy phải mất 4-5 bận. Sau đó tôi bị dính buồng tử cung, đi khám chưng sĩ nói giả dụ không chu đáo là vô sinh. Tôi đã rất đau buồn và hoang mang, tậu đến anh mong được chia sẻ thì anh thờ ơ hờ hững.
Tôi khóc lóc âu sầu vì không có tiền để chạy chữa, rồi anh cũng nghĩ lại mà đưa tôi vào viện để nong buồng tử cung. Tôi cực kì vô vọng và thấp thỏm, sợ rằng mình không còn khả năng khiến mẹ nữa, chia tay thì khách hàng nào sẽ lấy một người có dĩ vãng như tôi, còn kết hôn với anh tôi sẽ không có vui vẻ. Anh hèn mạt, chỉ nhân thức nghe cha mẹ. Tôi đã phải sống trong cảnh lương tâm cắn kết thúc suốt một thời điểm dài. Tôi đã tự hành tội phiên bản thân, không ăn không uống, công việc sự nghiệp đi xuống. Tôi hoàn thành cuộc tình này nhưng rồi một thời gian sau anh bỗng nhiên đòi quay lại. Trong thời gian bỏ anh tôi đã quen được một người khác nên không đồng ý quay lại với anh. Anh đã gặp gỡ bạn trai mới của tôi, yêu cầu anh ấy giảm thiểu xa tôi một thời gian, nói chúng tôi còn yêu nhau và phá ngang tôi phổ biến.
Rồi anh còn quỳ xuống cầu xin tôi thứ lỗi, tôi mủi lòng và khiến đám cưới. Tôi cưới cho kết thúc chuyện, đỡ đau đầu và khỏi lùng nhùng, giờ tôi thấy hối hận. Chúng tôi không có êm ấm. Từ khi cưới về anh lại hèn nhát yếu ớt, không dám tỏ ra quan tâm thê thiếp hay bênh vực vợ trước bố mẹ và họ hàng. Tôi sinh con đầu lòng anh thường xuyên đi khiến cho về trễ, ít ân cần đến thê thiếp con. Tôi có quan điểm anh lại bảo: ''Cô chỉ ở nhà ăn rồi trông con thì không có quyền báo cáo trong cái nhà này '.
Khi tôi sinh đứa thứ 2 anh đi biền biệt ít khi về, nói thì anh bảo phải đi làm kiếm tiền. Chồng đi khiến cho xa, tôi ở nhà bị bố mẹ chồng khi dể, chê bác mẹ đẻ tôi có điều kiện kinh tế eo hẹp, khinh tôi thầy giáo thích hợp đồng lương rẻ mạt, mạt sát suốt hôm mai, rồi bảo tôi là đồ ăn bám. Sau đó tôi nhận thấy chồng thường xuyên giao thông với cô người tình cũ từ thời cấp 3, thân mật lo lắng cho cô ta. Phổ quát hôm anh về mùi nước hoa nồng nặc tôi cũng không dám hỏi. Một số tháng chồng không thèm động tham gia người tôi. Tôi có đòi hỏi thì anh ta miễn cưỡng ái ân, vừa động tham gia người tôi liền chê: ''Tôi chưa thấy người người nào xấu như cô''. Tôi đau lòng và hụt hẫng.
Chẳng thể chịu đựng được nữa tôi mới hỏi anh về mối quan hệ với cô bạn cấp 3, anh nổi khùng lên chửi bới và đuổi tôi đi. Anh bảo: ''Tao sẽ bỏ mày, mày hành lí cun cút khỏi nhà tao. Tao không có cái loại thê thiếp như mày, dòng tộc nhà tao không có loại dâu như mày, thầy giáo gì như hổ cái''. Bác mẹ chồng bảo tôi ở được thì ngồi dưng thì ly dị đi, đừng làm cho điếc tai ông bà. Tôi thật sự rất lo sợ, muốn ly hôn nhưng lại sợ con khổ, mà tiếp diễn thì thế cuộc tôi sẽ đi về đâu. Chồng đã không còn kính yêu tôi, anh thường xuyên rượu chè trai gái rồi về mắng chửi và có lần tiến công đập tôi. Anh nghĩ tôi ở nhà cũng đi cặp bồ như anh. Tôi tớ ra ở riêng thì anh bảo tôi láo, không chịu về sống với nhà chồng, không khiến tròn trách nhiệm làm dâu. Giờ anh cấm tôi nuôi 2 đứa con và đòi ly hôn. Mong dân chúng cho tôi lời khuyên.
Hiền
Xem thêm: Máy bơm nước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét